03 23rd, 2009

(Thơ Quảng An họa lại 12.10.2008)

Đêm biệt xứ hồn nào ru Tịnh Độ ?
Vì nhớ nhung mà nức nở ngày qua,
Đóa sen Hồng dù thắm nhụy hương hoa,
Nhưng Ngã chấp ưu tư tháng năm nhòa.
Tiếng mô Phật chưa nhập hòa Quê cũ,
Hiểu sắc không dễ sao lẫn lộn hoài,
Trãi thời gian mê ám khó nguôi ngoai,
Nên Con, Mẹ lạc lỏng chốn Trần ai.
Trót mang thân ở Đời lắm chông gai,
Thì ai ơi ! Phải trả xong nợ nghiệp dày,
Biết Tu rồi thân tâm thường An lạc,
Nơi chốn nào cũng thật cõi An Nhiên.

Ông Xã Thanh Trúc ơi, Bà Xã Quảng An làm Thơ tả thực cảnh sống của Mẹ con trước kia ở xa Xứ.Trước kia cũng đi Chùa, cũng đọc Kinh ,nghe Thầy giảng nhưng Phật Pháp chưa thấm nhập.
Bây giờ Phật Pháp chiếm Hồn Ta, Ở đâu cũng thật cõi Nhà, bởi theo Chánh Pháp Phật Đà.



THƠ VỀ QUẢNG AN

Posted by quangan7 in Thơ
03 23rd, 2009

Đêm biệt xứ đã ru hồn Tịnh Độ
Chị tôi buồn nức nở những ngày xa
Hoa Sen cũ vẫn ửng Hồng năm cánh
Ngũ Uẩn Đài phải Vô Ngã để Vô Ưu
Nơi Quê Cũ ngâm buồn Anh Mô Phật
Ngày tháng dài cô quạnh cũng sắc không
18 năm đời ngắn mà miên viễn
Bồng con lặn hụp mãi giữa giòng
Trót đã mang vào vòng tục lụy
Chị ơi đành trả xong nợ trần ai
Ở xứ Người mong Thân Tâm An lac
Để ngày về tuôn chảy lệ đoàn viên

Thơ của Cậu Lê văn Côn tức nhà Thơ Lê Nguyễn Trầm Ca con Cô ruột



Bây giờ Ta sống với Thơ, [yếu đau lưng ở nhà]
Ngâm nga ca hát Con nhờ vẫn lo,
Nhờ lo Con mới tặng cho,
Chút tiền tuy ít nhưng do Tấm Lòng,
Gởi về chia xẻ Tây, Đông,
Ai Ai cũng mở cõi lòng vui thay,
Vui vì không phải của này,
Vì Tình Thân Ái đông đầy Vị Tha.
TÌNH THƠ là những Bông Hoa
CHO NGƯỜI tươi mát hài hòa Sắc Hương.



03 23rd, 2009

Không phải Thơ không hay !
Bởi Người không đắm Say,
Dù Ý Nghĩa đủ đầy ,
Và Tiết tấu nhẹ bay . [vờn bay ]

Không phải Thơ không hay !
Vì không Người diễn bày ,
Ngân nga lời trôi chảy ,
Sao Hồn Thơ sống đây ?. [ còn đây ? ]
Không phải Thơ không hay !
Bởi còn nương tháng ngày,
Trôi qua từng Vọng Niệm, [bỏ chánh niệm ]
Bao giờ giải thoát đây ? [làm sao giải thoát?]

Không phải Thơ không Hay !
Ý Thơ quá tròn đầy,
TÂM Thánh Thiện lời này,
Thật những vần Thơ Hay !

Hay, Dở chẳng đắm say,
Bởi Gỉa Huyển Pháp này,
THƠ An nhiên Tự tại,
Trung Đạo ngoài cả HAI.



03 23rd, 2009

Trước kia Ai chê, mình ghét,
Vì cái TA chiếm cả hết không gian,
Nay học Phật thấy rõ ràng,
Mọi Pháp Giả, Huyển chẳng màng khen chê.

Trước kia nắm bắt mọi bề,
Cái TA cao cả không hề nhường ai,
Từ Thân, Miệng, Ý trong ngoài,
Duy ta và cũng chỉ hoài Bà Con. [hoài là nghĩ về]

Tham, Si vốn Tính sẳn còn,
Sân Hận độc hại bào mòn Thiện Căn,
Nghỉ lợi, tưởng sướng bền chăng?
Nào ngờ Ảo ảnh có ngăn Vô Thường ?!

Lăng xăng giành giựt bất lương,
Tạo bao trọng Tội vô phương mong cầu,
Ai ơi ! Hãy nhớ dùm Câu !
Nhân nào Qủa nấy hằng sâu rõ ràng.

Hãy nên nương Ánh Minh Quang,
Nhìn ra Giả Tướng vậy càng Phải Tu,
Buông bỏ mọi Ách Ngục Tù,
Đeo mang gánh nặng, sương mù bũa giăng

Chớ đắm mọi Pháp Thế gian,
Hành Thân, thọ khổ, trôi lăn ba Đường,
Địa Ngục thọ tưởng Cực hình,
Ngạ Qủy đói khát, mặc tình khổ đau,

Súc Sinh ngu dốt hàng đầu,
Mau mau tháo gỡ Tâm sầu Tâm mê,
Nương vào PHẬT PHÁP trọn thề,
Sống nhờ Pháp Lạc mọi bề An Nhiên .



Từ khi gặp đươc Pháp Mầu,
Vì sao mới rõ đớn đau cuộc Đời !
Vậy nên hãy qúi THÂN NGƯỜI,
Nương nhờ Phật Pháp Tâm rồi khổ đau.

Hành trì Tụng Niệm bền lâu,
Sửa mình, làm Thiện Nghiệp nào chẳng tiêu,
Ăn năn, Sám hối mọi điều,
Tránh gây phiền lụy, tạo nhiều an vui

Tinh Tấn tiến bược không lùi,
Diệt Tham Si ái ngủ vùi trong Ta,
Sân hận thêm món Độc tà,
Làm cho Tâm Ý rời xa đường lành .

Xin nhờ Pháp Phật vận hành ,
Nương THÂN phương tiện trọn thành khắp nơi,
TÂM trong Ý lặng sáng ngời,
Đường Tu tiến bước mặc đời Hợp – Tan .



Chị Khán là Người thật Tuyệt vời,
Cả Anh Nhà chị cũng một Đôi,
Đạo Tâm kiên cố hành Thiện Sự,
Sống cả cho người không Vị Tư.

Chị Khán là Người thật Tuyệt vời,
Bao người khó sánh được nào chơi,
Nội Tướng trong ngoài lo trăm mối,
Ai ai cũng kính mến không thôi !

Sáng sớm đã vào Bếp cửa Chùa,
Tuần nào cũng vậy Sáng rồi Trưa,
Đứng không hề mõi, Chiều về trể,
Nấu nướng, Chiên xào Ai kịp đua.

Vào Bếp Nhà Chùa lo nấu ăn,
Tóc Xanh nay Bạc theo tháng năm,
Cốt lo Chùa Tốt , Người Tu đạt,
Mọi sự viên thành Phát triển nhanh.

Dù cho Sức khỏe theo thời gian.
Có đổi thay chăng sự Vô thường,
Ơn Trên Gia hộ Tâm kiên cố,
Anh Chị bền lòng dạ Thắm Tô.



Mỗi độ Hè sang lòng rộn ràng,
Về thăm Quê Mẹ có Bà con,
Lòng càng sung sướng mừng vô hạn,
Gần được người Thân với Xóm Làng.

Lên Chùa lễ Phật viếng Qúi Thầy,
Lễ lạy Mẹ Cha cũng ở đây, [Ký linh Cha Mẹ]
Lòng thành khấn nguyện lên TAM BẢO,
Gia hộ Chúng Sanh về nẻo Ngay.

Biết rằng Phật Pháp lý Diệu Sâu,
Cứu vớt Chúng Sanh khỏi khổ sầu,
Theo lời Phật dạy hành Thiện Hạnh,
Muôn đời hưởng Phước trọn tâm lành.

Con về thăm lại Thầy Bổn Sư, [HT.Thích Huệ Minh
Dáng Từ, Hiền Hậu, đáng Bậc Sư, Chùa Gíác Uyển]
THẦY luôn hăng say hành PHẬT Sự,
Con mừng khi gặp lại ÂN Sư !

Chị TÁM pháp danh là Chúc Châu, [Thiện Tri Thức]
Thật là Châu Ngọc, Con sánh đâu !
Chị chuyên chỉ lối, Người Tri Thức,
Con gặp được Thầy Y Chỉ Sư

Pháp Hạnh Tịnh Thất thật chốn Tu, [Ôn Hòa Thượng
Toàn Châu Pháp Hiệu đúng Mỹ Từ, Thích Toàn Châu ]
Dịch KINH, Biên Khảo Hoằng Chánh Pháp
Pháp Sư , Hành Lễ đúng Thời TU.

THẦY thương Phật Tử ở Phương xa, [Y Chỉ Sư]
Tìm về Pháp Hạnh thật Quê nhà,
Phương tiện THẦY cho ăn, nghĩ đủ
Sách tấn Tu Hành Pháp Tự,Tha.

Đạo Hạnh THẦY hành Hạnh Lợi,Tha,
Đức Độ, Nghiêm Từ thật ngợi ca ,
Cỏ cây, Chim chóc, Loài Cầm thú, [chim bay vào phòng
Phật Tử khắp cùng viếng gần xa. Các chó giữ trộm ]

Cúi Đầu Đảnh Lễ Qúi ÂN SƯ, [Cảm niệm ơn Thầy]
Giúp Con chu đáo tròn Hiếu Sự,
Khuyến, Hành Chánh Lý vén mây mù,
Sáng tỏ cho Người theo gương Tu.

Giác Trí Thầy quyết xứng mọi bề, [Trưởng Tôn Bồ Tát
ÂN Sư giao phó dễ bề lo, Q. Đức dự cầu siêu 49
Môn Đồ Pháp Quyến y lời dạy, của Mẹ QA]
TRƯỎNG TỬ xứng Danh THẦY lẫn TRÒ.

SÁNG đẹp rạng ngời hởi Trúc Xanh, [Thanh Trúc
Sống Đời thật xứng nét Tinh Anh , Ông Xã]
Tươi mát cùng NGƯỜI Tâm Thanh Tịnh,
Sương Sa, Giá Tuyết vẫn Ngời Xanh.

Con Cháu lo tròn Đạo Hiếu ÂN,
Theo lời PHẬT dạy biết Tu Thân,
Mang đến An Vui và Hạnh Phúc,
Muôn NGƯỜI đều nở Đóa Tâm XUÂN [Cháu Nội Xuân]

XUÂN đến rồi đi đời V ô Thường,
Sáng Chồng, Tối Vợ mến càng Thương,
BỖNG đâu đứt đoạn lời Nguyện ước,
Chỉ gặp được người còn hữu Duyên.[chị Duyên goá]

Lòng nhớ Quê Hương dạt dào, nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn có Tổ Tiên, Ông Bà Cha Mẹ, Bà Con thân thương và những mái Chùa có Bóng Dáng Qúi Thầy Tôn Kính. Những mong ngày tháng trôi mau, được về thăm lại gặp nhau mà mừng !



Qúy Thầy thường dạy Chúng Con,
Theo lời Chư Phật giải tròn ý KINH,
Quán Không mọi PHÁP Thế Gian,
Chúng Con thấy khó vô vàn Thầy ơi !
Quán Không sao có sờ sờ ?
Quán Có thì lại bất ngờ đổi thay,
Giật mình sực tỉnh liền ngay,
Và quán Không,không còn khó,
Vậy mà quán Có khó ngờ là Không !



Mẹ ơi ! Mẹ đã đi rồi,
Nhưng Con không thấy lẽ loi một mình ,
Bởi bên Con vẩn Bóng Hình,
MẸ cho sức sống bình sinh ngày nào.
Con nhìn vào chốn Trời cao,
MẸ như đang thấy Con trào lệ thương !
Con ơi ! Con hãy kiên cường,
Hoàn thành mọi sự lên đưoờng về quê (ý về Cực Lạc )
MẸ nhờ Con hướng Nẻo về,
MẸ chuyên Niệm Phật không hề lảng xao,
MẸ luôn nhớ Phât nương vào,
Con nhắc nhơ MẸ ngọt ngào HỒNG DANH,
A DI ĐÀ PHẬT trọn thành,
MẸ thường ao ước về bên CHA LÀNNH,
MẸ tin tưởng PHẬT cứu mình,
VÀ…KHI MẸ MẤT An Bình làm sao.
Con cầu MẸ đươc bay cao,
Thoát đời khổ lụy đày vào tấm thân ,
Không còn vướng bận Tình Trần,
Cầu nương Cõi PHẬT cứu thân thoát đời.
MẸ ơi ! Con vẩn nhớ lời,
QÚI THẦY giảng dạy siêng thời tụng KINH,
ĂN chay , Lạy PHẬT ,Sửa minh,
Chuyên cần Niệm PHẬT tiêu dần nghiệp đi
Nhìn lên ĐỨC PHẬT OAI NGHI,
Cầu xin CHƯ PHẬT gia trì độ cho,
Bao Kẻ Tà Kiến Tội Đồ, [Anh chị em bà con]
Hồi Tâm chuyển ý cố lo tu hành,
Hành Thiện Hạnh,Tạo An Lành,
QUY Y TAM BẢO Phước Lành Nào Hơn !.

Thành kính dâng Bài Thơ này đến Mẹ và xin chia xẻ đến cùng tất cả mọi người. Mẹ Phạm Thị Chạy, Pd Đồng Thọ 93t. Niệm Phật nhẹ nhàng ra đi vào đêm 27.4.Al Đinh Hợi tức 12.6.2007



« Older Entries Newer Entries »