TÂM TÍNH Quảng An làm 8.10.2008


Trước kia Ai chê, mình ghét,
Vì cái TA chiếm cả hết không gian,
Nay học Phật thấy rõ ràng,
Mọi Pháp Giả, Huyển chẳng màng khen chê.

Trước kia nắm bắt mọi bề,
Cái TA cao cả không hề nhường ai,
Từ Thân, Miệng, Ý trong ngoài,
Duy ta và cũng chỉ hoài Bà Con. [hoài là nghĩ về]

Tham, Si vốn Tính sẳn còn,
Sân Hận độc hại bào mòn Thiện Căn,
Nghỉ lợi, tưởng sướng bền chăng?
Nào ngờ Ảo ảnh có ngăn Vô Thường ?!

Lăng xăng giành giựt bất lương,
Tạo bao trọng Tội vô phương mong cầu,
Ai ơi ! Hãy nhớ dùm Câu !
Nhân nào Qủa nấy hằng sâu rõ ràng.

Hãy nên nương Ánh Minh Quang,
Nhìn ra Giả Tướng vậy càng Phải Tu,
Buông bỏ mọi Ách Ngục Tù,
Đeo mang gánh nặng, sương mù bũa giăng

Chớ đắm mọi Pháp Thế gian,
Hành Thân, thọ khổ, trôi lăn ba Đường,
Địa Ngục thọ tưởng Cực hình,
Ngạ Qủy đói khát, mặc tình khổ đau,

Súc Sinh ngu dốt hàng đầu,
Mau mau tháo gỡ Tâm sầu Tâm mê,
Nương vào PHẬT PHÁP trọn thề,
Sống nhờ Pháp Lạc mọi bề An Nhiên .



Leave a Reply