THƠ VỀ QUẢNG AN


Đêm biệt xứ đã ru hồn Tịnh Độ
Chị tôi buồn nức nở những ngày xa
Hoa Sen cũ vẫn ửng Hồng năm cánh
Ngũ Uẩn Đài phải Vô Ngã để Vô Ưu
Nơi Quê Cũ ngâm buồn Anh Mô Phật
Ngày tháng dài cô quạnh cũng sắc không
18 năm đời ngắn mà miên viễn
Bồng con lặn hụp mãi giữa giòng
Trót đã mang vào vòng tục lụy
Chị ơi đành trả xong nợ trần ai
Ở xứ Người mong Thân Tâm An lac
Để ngày về tuôn chảy lệ đoàn viên

Thơ của Cậu Lê văn Côn tức nhà Thơ Lê Nguyễn Trầm Ca con Cô ruột



Leave a Reply