Kính Thầy Hạnh Thông những lời Thơ,
Nghịch cảnh kết hợp thân nương nhờ,
Trần cảnh dung dưỡng tuổi mộng mơ, [ở gần Thầy lúc nhỏ]
Sực tỉnh tìm Quê Hương cảnh Chùa.

Tội, Phước thật ra chả ai ngờ !
Cha Mẹ, Con Cái gia duyên nợ,
Mợ được gần Thầy ngày ấu thơ,
Nay ở Quang ngoại chia đôi bờ ! [Quang ngoại ở nước ngoài]

Nhờ duyên hội đủ Thầy rời Chùa, [Thầy qua ở Mỹ gặp Mợ]
Quả Đất xoay tròn lại hội ngộ,
Thầy tiếp Sự nghiệp Giải thoát xưa,
Kính lễ chấp tay Mợ dạ thưa !

Mẫu Thân khuất bóng đã mấy mùa,
Thân Phụ vừa tịch vô thường chưa ? !
Thế gian tình nghĩa thiêng liêng qúa !
Hiếu Tử nén đau, dấu lệ nhòa !

Dòng đời khởi Nghiệp duyên Sanh Tử,
Như Lai Từ Phụ Đại Bi Từ,
Dẫn dắt Chúng Sanh thoát Nghiệp dữ,
Truyền trao Giáo Pháp : Y CHỈ SƯ.

Thầy theo gương Sáng nương đường Tu,
Hành trì độ Thân nhờ Ân Sư,
Nghiêm minh giới hạnh tròn Lý-Sự,
Tự-Tha độ người đúng Đạo Từ !

Đất khách quê người nào Riêng- Tư,
Thầy quyết chu toàn mọi Phận Sự,
An nhiên Hành-Xã rõ Lai- Khứ,
Thật quả xứng Danh Con Phụ Từ !



03 23rd, 2009

Tâm Không họa Thơ Q.An

Vạn vật Vô Thường có thật đâu
Có chi giả thật để tranh nhau
Hoa thật chóng tàn nên không thật
Hoa giả nhìn gần có thật đâu
Ngũ Ấm giai không đâu thật giả
Thân người giả tạm có rồi không
Thương ghét đổi dời đâu có thật
Bóng tối Vô minh phỉnh gạt người
Thế gian tranh chấp chuyện có không
Gió thoảng mây bay một giấc nồng
Trong mộng mơ màng bao sự thật
Tỉnh ra mới thấy thảy đều không

CÓ KHÔNG – THẬT GIẢ
QA hoạ bài Họa đêm 1.11.2008

Vạn vật Vô Thường có giả đâu ?
Có chi thật giả để tranh nhau,
Hoa thật chóng tàn Hoa Ảo ảnh,
Hoa giả muộn sầu cuộc sống lâu.

Ngũ Ấm giai không duyên nên cả
Thân người tan, hợp nương duyên ra,
Thương ghét đổi dời nào có lạ,
Bóng tối Vô minh phỉnh gạt ta.

Thế gian tranh chấp chuyện hợp tan,
Gió thoảng mây bay giấc mộng Vàng,
Trong mộng mơ màng tình lai láng !
Tỉnh ra tất cả đều âm vang.



Thơ hay mới thật dễ làm,
Vì Ý đã đủ nhẹ nhàng lời Thơ,
Những bài Thơ dở không ngờ,
Chả ai muốn đọc nên Thơ dzật dzờ !
Thơ hay Ý nghĩa vô bờ,
Theo gương Sư Phụ làm Thơ tuyệt vời !
Làm Thơ truyền Đạo khuyên người,
Quảng An quyết chí sáng lời Thơ Hay,



03 23rd, 2009

Thơ hay mới thật khó làm
TkTkTkTkTkTkTkhông
Những bài Thơ dở dễ dàng lắm thay
TcTcTcTcTcTcTcTCó
Chữ Nghĩa kết lại cho đầy
Theo gương Sư Phụ Toàn Châu tìm vần
Làm Thơ truyền Đạo Thế Nhân
Quảng An quyết chí kết vần làm thơ



Quảng Chơn Thầy là Thích Quảng Chơn,
Nương thân Cha Mẹ ngự Vô Thường,
Ra Đời không khóc như bao trẻ, [sinh ra không khóc]
Mắt nhìn mọi người ánh mắt thương. ! QA Bác Dâu ]

Tuổi trẻ Thầy sống trong yêu thương,
Của Cha, Của Mẹ, Bạn chung Trường,
Song Thầy đà rõ sự Vô Tướng,
Quyết chí xuất Trần không vấn vương.

Thầy đã biệt ái để ly Gia,
Từ Thân hiểu được nào thiết tha,
Mong Con thành tựu Đạo Phật Đà.
Mọi người cùng hưởng Phuớc an hòa,

Hạnh Tu Hành qúi lắm thầy à !
Thật diễm phúc thay giới Tăng Gìa,
Cuộc Đời dậy Sóng phiền não quá,
Un đúc giồi trau Nghiệp Xuất Gia.

Ở đâu củng chốn A Lan Nhã, [ chốn Gìa lam, Chùa]
Thuận Cảnh, thuận Duyên đã có mà,
Thanh Tịnh, Giản đơn mới giúp Ta,
Mơ chi Ngoại cảnh Toan tính là.

Càng lắm phương tiện chỉ hại ra,
Nhớ PHẬT ngày xưa muốn lìa xa,
Chỉ nương phương tiện Tu tiến mà,
Thích nắm bắt thì lún càng sa…. [ Sa lầy]

Nhắn nhủ Họ Hàng về Nhân Quả,
Sống làm phước thiện Cây trổ Hoa,
Bỏ Thân tiếc nuối đi không thỏa.
Mất Hồng Ân Phật đọa Tam Đồ.

Chớ nghỉ bản Thân đã là Tăng,
Ta đây thừa sức đủ khả năng,
Bản lĩnh phủ trùm cơn Sóng bủa,
Nào ngờ Đắm chắp Sóng Dập thua.

Thời cơ thuận lợi học Quí Thầy,
Học Đạo cứu Đời đức độ thay !
Thắm sâu Kinh Điển Tuyên Pháp này
Kẻo uổng TĂNG TÀI tiếc lắm thay !.



03 23rd, 2009

Vì sao gọi bình Hoa ?
Nhờ Sắc Hương Chan Hòa,
Cành, Lá, Bình, hội họa,
Người cắm Đẹp tình Hoa.

Hoa thật là Vô Thường,
Hoa làm sao vấn vương ! [hoa làm 2 ý]
Tùy duyên nên Giả Tướng,
Tất cả đều Vô Thường.

Đời vốn là Giả Tạm,
Cái Giả do người làm, [đều là huyển]
Đắm chấp bởi lòng tham,
Giả, Huyển có chi màng,

Nhờ nương đời Mộng Huyển,
Học PHẬT rõ muôn duyên,
Dễ bề tập Tinh chuyên,
Mà An Định cõi Thiền.

Không Thật cũng không Giả,
Đẹp xấu chẳng phân ra,
Vẽ đẹp Hoa, ngợi ca,
Thật An Nhiên Hành Xã.

Hoa đẹp vẫn là hoa,
Khen,Chê phải nhạt nhòa [không để tâm]
Tốt, Xấu nào phân hóa ,
Trung Đạo cứ đường Ta.

Người Em là Cậu Lê văn Côn tức Lê Nguyễn Trầm Ca cùng Vợ học làm Hoa bằng Đất sét và có gởi hình 5 bình hoa thật đẹp qua Email [Post]. Quảng An nhìn thấy và để trả lời về lòng ưu ái của 2 Em ngỏ ý : Chị thích loại Hoa nào chúng em tặng?. Chỉ xin tặng lại Thơ đến các em.



Xin gởi cúng dường đến Thầy Thích Quảng Văn Trưởng Tử của Hòa thượng Thích Toàn Châu, Thầy Quảng Văn hiện đang tạm dừng chân ở Hawaii để bơi cảnh đời mới mà loTu

Thầy Quảng Văn ơi ! Thầy Quảng Văn,
Thầy là Trưởng Tử của Đại Tăng !
Tuổi trẻ tài năng đáng khen rằng, [hoan hỉ]
Nối gót Ân Sư mà tiến thăng.

Sự Nghiệp giải thoát không tùy nơi, [ở Hawaii mới tu ?]
Thầy luôn tinh tấn khắp mọi thời,
Trau giồi Tu Tập , trước Tự Lợi,
Sau nương phương tiện lợi tha Đời.

Thầy ở Xa Quê song cũng mà,
Chốn nào cũng Chốn A Lan Nhã , [chốn gìa Lam, Chùa]
Học Đời ,Thầy không rời đạo Cả. [ngoại ngữ,sinh hoạt]
Toàn vẹn Tinh hoa trọn Đời là.

Xa Thầy, xa Cảnh, lạ mọi điều,
Phải nên kề cận Kính Chiếu Yêu, [Y báo hiện cảnh]
Luôn luôn soi rọi cảnh giác nhiều,
Kẻo công Tu hành luống dần Tiêu.

Làm sao cho xứng Con NHƯ LAI !
Nương Thân Phương Tiện Tu theo NGÀI,
Hành Trì miên mật đừng giải đãi,
Đền ơn SƯ PHỤ tháng năm dài.

Cảnh sống ở Đời chớ Đắm Say,
Nhờ Thân Tăng Giới phước cao dày,
Trân quí gìn giữ tiến bước hoài,
Hoàn thành Hạnh Nguyện Xứng TĂNG TÀI.!



Những bước chân đến gần Tịnh Độ, [Thầy N. Đ]
Mỗi cái nhìn thấy được Pháp Thân,
Thầy ơi, Con quyết siêng năng,
Niệm ADI ĐÀPHẬT Sáng dần đến Đêm.

Lời Thầy sách tấn chẳng dám quên,
Trì Phật Hiệu tinh chuyên kịp thời,
Cuộc đời ngắn ngủi Ai ơi !
Nương câu Niệm Phật thoát Đời khổ đau ,

Hồng Danh ADI ĐÀPHẬT nhiệm mầu,
Nhà nhà An lạc, Thân Tâm nhẹ nhàng,
24 giờ sống thật bình an,
Nhiếp trì Danh Phật vạn ngàn Hồng Ân,

Ngày ngày niệm niệm thật chuyên cần,
Chỉ ADI ĐÀPHẬT Tội dần tiêu đi,
Làm Thiện, Sám hối nhớ ghi,
An Nhiên Tự Tại Liên Trì Nở Hoa !



Bà Ngoại Quảng An tuy hiểu Đời là Vô Thường nhưng nhờ Phật Pháp chỉ đường, nương vào Thân Phương tiện, dựa cảnh huyển để rồi biết Tu Sửa, làm thiện, ích lợi chung trong chia xẻ và cuộc sống luôn bắt đầu:
Sáng sớm vừa thức dậy,
Vạn Vật nở Nụ Tươi,
Đón chào niềm vui mới,
Tâm Xuân hé môi cười,

Thật Tự Tại rạng ngời,
An bình trong Cảnh Giới,
Tâm Hết,Còn chơi vơi ! ?
Vạn Vật thật Cuộc đời ![vạn vật là cuộc đời]

Khuyến Tu : Hãy về Phật Tự Quê Nhà ,
Dứt đi Nghiệp Ái để mà Vãng Sanh.

Sự thực Phủ phàn : Yêu nhau nên mới bể đầu,
Bể đầu thì mới vào Chùa lặt rau,
Lặt rau thì bớt khổ sâu,
Khổ sầu nên mới niệm câu DI ĐÀ …….



Bà ơi ! Cháu rất yêu Bà,
Đi đâu Bà cũng mua qùa về cho,
Hôm qua có chiếc bánh Bò,
Bà không cho Cháu lại cho vào mồm. [có cũng ăn thế ]

Cháu liền ré khóc Bà ôm,
Tỉ tê Bà dzổ, thật mê Cháu mò, [tuyệt vời hữu hiệu]
Dzú Bà thời chẳng còn TO,
Dzậy mà Cháu khoái mân mê, vò vò.

Bà Dì không được dự dzô, [khiếm khuyết 1 dzú]
Không đủ năng lực pao-ờ thêm lo, [power năng lực]
Xem Nội sao thấy bơ phờ,
Nhìn sang đến NGOẠI chả còn như Mơ.

Thôi thôi Cháu chẳng dám đùa,
Để Ngoại còn phải lên Chùa Tụng Kinh,
Cầu mong tất cả yên bình,
Sống đời Thánh Thiện chân tình ước mơ.

Bà ơi ! Cháu hứa sẽ chờ,
Đến khi Cháu lớn ngâm Thơ Bà làm,
Thêm tình Thơ thật chứa chan, [thêm cháu thơ hay]
Bà, Cháu cùng họa đôi đàng vui thay,

Vui thì vui chớ đắm say,
Nương vào phương tiện mà xây dựng đời,
Đời phải Trí Tụê sáng Ngời,
Thêm phần Từ Ái dựng xây Kiên Cường,

Là BI – TRÍ –DŨNG tỏ tường, [ tinh thần Phật giáo]
Tinh Thần Chánh Giác muôn Phương lưu truyền.



« Older Entries Newer Entries »