Archive for the 'Thơ' Category

Xin gởi cúng dường đến Thầy Thích Quảng Văn Trưởng Tử của Hòa thượng Thích Toàn Châu, Thầy Quảng Văn hiện đang tạm dừng chân ở Hawaii để bơi cảnh đời mới mà loTu

Thầy Quảng Văn ơi ! Thầy Quảng Văn,
Thầy là Trưởng Tử của Đại Tăng !
Tuổi trẻ tài năng đáng khen rằng, [hoan hỉ]
Nối gót Ân Sư mà tiến thăng.

Sự Nghiệp giải thoát không tùy nơi, [ở Hawaii mới tu ?]
Thầy luôn tinh tấn khắp mọi thời,
Trau giồi Tu Tập , trước Tự Lợi,
Sau nương phương tiện lợi tha Đời.

Thầy ở Xa Quê song cũng mà,
Chốn nào cũng Chốn A Lan Nhã , [chốn gìa Lam, Chùa]
Học Đời ,Thầy không rời đạo Cả. [ngoại ngữ,sinh hoạt]
Toàn vẹn Tinh hoa trọn Đời là.

Xa Thầy, xa Cảnh, lạ mọi điều,
Phải nên kề cận Kính Chiếu Yêu, [Y báo hiện cảnh]
Luôn luôn soi rọi cảnh giác nhiều,
Kẻo công Tu hành luống dần Tiêu.

Làm sao cho xứng Con NHƯ LAI !
Nương Thân Phương Tiện Tu theo NGÀI,
Hành Trì miên mật đừng giải đãi,
Đền ơn SƯ PHỤ tháng năm dài.

Cảnh sống ở Đời chớ Đắm Say,
Nhờ Thân Tăng Giới phước cao dày,
Trân quí gìn giữ tiến bước hoài,
Hoàn thành Hạnh Nguyện Xứng TĂNG TÀI.!



Những bước chân đến gần Tịnh Độ, [Thầy N. Đ]
Mỗi cái nhìn thấy được Pháp Thân,
Thầy ơi, Con quyết siêng năng,
Niệm ADI ĐÀPHẬT Sáng dần đến Đêm.

Lời Thầy sách tấn chẳng dám quên,
Trì Phật Hiệu tinh chuyên kịp thời,
Cuộc đời ngắn ngủi Ai ơi !
Nương câu Niệm Phật thoát Đời khổ đau ,

Hồng Danh ADI ĐÀPHẬT nhiệm mầu,
Nhà nhà An lạc, Thân Tâm nhẹ nhàng,
24 giờ sống thật bình an,
Nhiếp trì Danh Phật vạn ngàn Hồng Ân,

Ngày ngày niệm niệm thật chuyên cần,
Chỉ ADI ĐÀPHẬT Tội dần tiêu đi,
Làm Thiện, Sám hối nhớ ghi,
An Nhiên Tự Tại Liên Trì Nở Hoa !



Bà Ngoại Quảng An tuy hiểu Đời là Vô Thường nhưng nhờ Phật Pháp chỉ đường, nương vào Thân Phương tiện, dựa cảnh huyển để rồi biết Tu Sửa, làm thiện, ích lợi chung trong chia xẻ và cuộc sống luôn bắt đầu:
Sáng sớm vừa thức dậy,
Vạn Vật nở Nụ Tươi,
Đón chào niềm vui mới,
Tâm Xuân hé môi cười,

Thật Tự Tại rạng ngời,
An bình trong Cảnh Giới,
Tâm Hết,Còn chơi vơi ! ?
Vạn Vật thật Cuộc đời ![vạn vật là cuộc đời]

Khuyến Tu : Hãy về Phật Tự Quê Nhà ,
Dứt đi Nghiệp Ái để mà Vãng Sanh.

Sự thực Phủ phàn : Yêu nhau nên mới bể đầu,
Bể đầu thì mới vào Chùa lặt rau,
Lặt rau thì bớt khổ sâu,
Khổ sầu nên mới niệm câu DI ĐÀ …….



Bà ơi ! Cháu rất yêu Bà,
Đi đâu Bà cũng mua qùa về cho,
Hôm qua có chiếc bánh Bò,
Bà không cho Cháu lại cho vào mồm. [có cũng ăn thế ]

Cháu liền ré khóc Bà ôm,
Tỉ tê Bà dzổ, thật mê Cháu mò, [tuyệt vời hữu hiệu]
Dzú Bà thời chẳng còn TO,
Dzậy mà Cháu khoái mân mê, vò vò.

Bà Dì không được dự dzô, [khiếm khuyết 1 dzú]
Không đủ năng lực pao-ờ thêm lo, [power năng lực]
Xem Nội sao thấy bơ phờ,
Nhìn sang đến NGOẠI chả còn như Mơ.

Thôi thôi Cháu chẳng dám đùa,
Để Ngoại còn phải lên Chùa Tụng Kinh,
Cầu mong tất cả yên bình,
Sống đời Thánh Thiện chân tình ước mơ.

Bà ơi ! Cháu hứa sẽ chờ,
Đến khi Cháu lớn ngâm Thơ Bà làm,
Thêm tình Thơ thật chứa chan, [thêm cháu thơ hay]
Bà, Cháu cùng họa đôi đàng vui thay,

Vui thì vui chớ đắm say,
Nương vào phương tiện mà xây dựng đời,
Đời phải Trí Tụê sáng Ngời,
Thêm phần Từ Ái dựng xây Kiên Cường,

Là BI – TRÍ –DŨNG tỏ tường, [ tinh thần Phật giáo]
Tinh Thần Chánh Giác muôn Phương lưu truyền.



03 23rd, 2009

(Thơ Quảng An họa lại 12.10.2008)

Đêm biệt xứ hồn nào ru Tịnh Độ ?
Vì nhớ nhung mà nức nở ngày qua,
Đóa sen Hồng dù thắm nhụy hương hoa,
Nhưng Ngã chấp ưu tư tháng năm nhòa.
Tiếng mô Phật chưa nhập hòa Quê cũ,
Hiểu sắc không dễ sao lẫn lộn hoài,
Trãi thời gian mê ám khó nguôi ngoai,
Nên Con, Mẹ lạc lỏng chốn Trần ai.
Trót mang thân ở Đời lắm chông gai,
Thì ai ơi ! Phải trả xong nợ nghiệp dày,
Biết Tu rồi thân tâm thường An lạc,
Nơi chốn nào cũng thật cõi An Nhiên.

Ông Xã Thanh Trúc ơi, Bà Xã Quảng An làm Thơ tả thực cảnh sống của Mẹ con trước kia ở xa Xứ.Trước kia cũng đi Chùa, cũng đọc Kinh ,nghe Thầy giảng nhưng Phật Pháp chưa thấm nhập.
Bây giờ Phật Pháp chiếm Hồn Ta, Ở đâu cũng thật cõi Nhà, bởi theo Chánh Pháp Phật Đà.



03 23rd, 2009

Đêm biệt xứ đã ru hồn Tịnh Độ
Chị tôi buồn nức nở những ngày xa
Hoa Sen cũ vẫn ửng Hồng năm cánh
Ngũ Uẩn Đài phải Vô Ngã để Vô Ưu
Nơi Quê Cũ ngâm buồn Anh Mô Phật
Ngày tháng dài cô quạnh cũng sắc không
18 năm đời ngắn mà miên viễn
Bồng con lặn hụp mãi giữa giòng
Trót đã mang vào vòng tục lụy
Chị ơi đành trả xong nợ trần ai
Ở xứ Người mong Thân Tâm An lac
Để ngày về tuôn chảy lệ đoàn viên

Thơ của Cậu Lê văn Côn tức nhà Thơ Lê Nguyễn Trầm Ca con Cô ruột



Bây giờ Ta sống với Thơ, [yếu đau lưng ở nhà]
Ngâm nga ca hát Con nhờ vẫn lo,
Nhờ lo Con mới tặng cho,
Chút tiền tuy ít nhưng do Tấm Lòng,
Gởi về chia xẻ Tây, Đông,
Ai Ai cũng mở cõi lòng vui thay,
Vui vì không phải của này,
Vì Tình Thân Ái đông đầy Vị Tha.
TÌNH THƠ là những Bông Hoa
CHO NGƯỜI tươi mát hài hòa Sắc Hương.



03 23rd, 2009

Không phải Thơ không hay !
Bởi Người không đắm Say,
Dù Ý Nghĩa đủ đầy ,
Và Tiết tấu nhẹ bay . [vờn bay ]

Không phải Thơ không hay !
Vì không Người diễn bày ,
Ngân nga lời trôi chảy ,
Sao Hồn Thơ sống đây ?. [ còn đây ? ]
Không phải Thơ không hay !
Bởi còn nương tháng ngày,
Trôi qua từng Vọng Niệm, [bỏ chánh niệm ]
Bao giờ giải thoát đây ? [làm sao giải thoát?]

Không phải Thơ không Hay !
Ý Thơ quá tròn đầy,
TÂM Thánh Thiện lời này,
Thật những vần Thơ Hay !

Hay, Dở chẳng đắm say,
Bởi Gỉa Huyển Pháp này,
THƠ An nhiên Tự tại,
Trung Đạo ngoài cả HAI.



03 23rd, 2009

Trước kia Ai chê, mình ghét,
Vì cái TA chiếm cả hết không gian,
Nay học Phật thấy rõ ràng,
Mọi Pháp Giả, Huyển chẳng màng khen chê.

Trước kia nắm bắt mọi bề,
Cái TA cao cả không hề nhường ai,
Từ Thân, Miệng, Ý trong ngoài,
Duy ta và cũng chỉ hoài Bà Con. [hoài là nghĩ về]

Tham, Si vốn Tính sẳn còn,
Sân Hận độc hại bào mòn Thiện Căn,
Nghỉ lợi, tưởng sướng bền chăng?
Nào ngờ Ảo ảnh có ngăn Vô Thường ?!

Lăng xăng giành giựt bất lương,
Tạo bao trọng Tội vô phương mong cầu,
Ai ơi ! Hãy nhớ dùm Câu !
Nhân nào Qủa nấy hằng sâu rõ ràng.

Hãy nên nương Ánh Minh Quang,
Nhìn ra Giả Tướng vậy càng Phải Tu,
Buông bỏ mọi Ách Ngục Tù,
Đeo mang gánh nặng, sương mù bũa giăng

Chớ đắm mọi Pháp Thế gian,
Hành Thân, thọ khổ, trôi lăn ba Đường,
Địa Ngục thọ tưởng Cực hình,
Ngạ Qủy đói khát, mặc tình khổ đau,

Súc Sinh ngu dốt hàng đầu,
Mau mau tháo gỡ Tâm sầu Tâm mê,
Nương vào PHẬT PHÁP trọn thề,
Sống nhờ Pháp Lạc mọi bề An Nhiên .



Từ khi gặp đươc Pháp Mầu,
Vì sao mới rõ đớn đau cuộc Đời !
Vậy nên hãy qúi THÂN NGƯỜI,
Nương nhờ Phật Pháp Tâm rồi khổ đau.

Hành trì Tụng Niệm bền lâu,
Sửa mình, làm Thiện Nghiệp nào chẳng tiêu,
Ăn năn, Sám hối mọi điều,
Tránh gây phiền lụy, tạo nhiều an vui

Tinh Tấn tiến bược không lùi,
Diệt Tham Si ái ngủ vùi trong Ta,
Sân hận thêm món Độc tà,
Làm cho Tâm Ý rời xa đường lành .

Xin nhờ Pháp Phật vận hành ,
Nương THÂN phương tiện trọn thành khắp nơi,
TÂM trong Ý lặng sáng ngời,
Đường Tu tiến bước mặc đời Hợp – Tan .