02 17th, 2010

Sớm mai lên núi bồng tênh quá
Ta như mây trắng lặng bay về
Vi vút muôn phương trời tận thấu
Đâu chẳng là không phải chốn quê ?

Thế nên vô ngại miền huyền mật
Vẫn tuyệt cùng chơi khắp bao la
Hoằng viễn thênh thang vàng xanh biếc
Nghiêng vai lượn xuống cõi ta bà

Đứng giữa trùng dương trên đồi gió
Bốn bề lồng lộng hỡi mênh mông
Bát ngát ngàn nơi ta đã thấy
Cả thiên thu hiện ở trong lòng

Lòng không biên giới dù sáng tối
Ôi ! Nhiệm mầu thay một giọt sương
Lá cây ngọn cỏ ngời mới lạ
Đá sỏi vô tri cũng diệu thường



RẼ LỐI QA 30/10/2009

Posted by quangan7 in Thơ
02 17th, 2010

Duyên Tu chỉ tới đó thôi
Nợ tình còn buộc sự Đời vương mang
Tiến Tu bước nữa huy hoàng
Quẩn quanh Rẽ Lối đa mang nhọc nhằn
Thì thôi chấp nhận dấn thân
Trọn cho kiếp sống ân cần hướng đi
Cảnh nào dẫn dắt chủ trì
Tự thân ươm hạt Từ Bi nẩy mầm
Ai cũng sẵn có Chơn Tâm
Hướng sống Thánh Thiện chẳng tầm Đạo xa
Đời – Đạo đôi nét hài hòa
Vững vàng Tâm chẳng nhạt nhoà đường Tu
Thủy Chung nương ánh Đạo Từ
Sen vàng hiển lộ Chân Như cõi về



(Kính cùng dường Chư Tăng Ni và Thầy T.Tâm Đạo)

Thầy Tâm Đạo ở Chùa Liên Hoa,
Hữu duyên con được hầu chuyện trò,
Con Thi sỉ ưa thích ngâm nga,
Pháp danh con Quảng An đó mà.

Thầy Tâm Đạo hân hoan bày tỏ,
Thưởng thức về nghệ thuật Thi ca,
Tâm tư con cởi mở thật thà,
Hồng Ân Phật, Mẹ thoát độ cho ! ( an ổn,biết ngâm thơ )

Hầu chuyện Thầy trò thật hăng say,
Lắng nghe tâm tình con tỏ bày,
Nhập hồn Thơ con ngâm miệt mài,
Cúng dường Thầy làm thơ phải hay !

Diễn lời ngâm thơ Đạo mong cầu,
Phương tiện hợp căn cơ thẩm thấu,
Thoát lầm mê cho bớt dãi dầu,
TÂM ĐẠO rọi ánh đuốc đêm thâu.

Chúng con tri ân những vị Thầy,
Thân giáo, Khai thị lời Phật dạy,
Sự nghiệp Hoằng Pháp giúp chuyển lay,
Chúng sanh nhờ thoát khổ đêm ngày.

Tâm Đạo Pháp Hiệu con nhớ Thầy,
Sống đúng Đạo Tâm hành đường ngay,
Pháp Phật Nhiệm Màu càng rõ thấy,
Chân Tăng nguồn Tái Thế hôm nay,
Tâm Đạo hiển thị sáng gương soi.



Ta từ củi mục cành khô,
Tiếng thơ chôn chặt đáy hồ thời gian,
Bổng đâu một tiếng chim ngàn,
Cảm ơn ! Nhặc tiếng tơ vàng nhói tim.

Thầy Thích Thiện Minh có Cốc ở gần Long Hải có đề mấy câu Thơ tặng cho Quảng An trong tập thơ Anh Lê Giao Văn
cho QA khi Tâm Nhiên, QA cùng Thầy ghé thăm Anh Văn.
Gởi Chị QA :
Mười phương trời hồ hải
Một thân một túi vải
Mây trắng ngày thênh thang
Chung trà hương vạn đại

Cây khô đốt lửa chiều
Bếp lửa nhỏ chắt chiu
Khói lên ngập lòng tiều
Chung trà cùng cô liêu
Thiện Minh quy Tông



Cúng dường Chư Tăng Ni và Đại Chúng
Thơ Thanh Trúc, phỏng theo Kinh Hiếu P.T.T
(QA diễn ngâm)
Mỗi độ Thu sang nhớ bóng Người
Chiều xa vẳng lại tiếng chuông rơi
Mục Liên Tôn Giả bừng tâm thể
Thần túc bay cao tỏa rạng ngời

Tìm xem bóng Mẹ tận U minh
Ngục tối mở toang thoáng bóng hình
Lòng hiếu dâng lên tràn cõi mộng
Bát cơm hóa hiện tưởng ân sinh

Chao ôi ! Thương Mẹ vừa nâng chén
Cơm hóa thành than ửng đỏ hồng
Đau xót tâm cang rưng ngấn lệ
Nghẹn ngào trước cảnh ngậm ngùi trông

Biết nói gì đây biết nói gì
Bao nhiêu oan trái bởi vô minh
Do thân khẩu ý gây nên nghiệp
Tát cạn nguồn cơn bóng với hình

Thần thông giây lát ngự đài mây
Một thoáng Kỳ Hoàn tay chắp tay
Pháp nhủ thỉnh xin ơn Phật độ
Bảy đời cha mẹ thác đâu đây

Tội buộc thân lời vàng Phật dạy
Tự tay tháo gở chủng căn lành
Tâm từ triển nở vờn oan trái
Tam Bảo mười phương pháp độ sanh

Tháng bảy ngày Rằm ngày tự tứ,
Mười phương Tăng tịnh bốn phương chờ
Hương hoa lễ vật dâng tròn đủ,
Hành pháp cúng dường chuyển thế cơ

Một niệm tấc thành đấng Thánh Tăng
Dung thông ba cõi cảm chiêu về
Trùng trùng oan nghiệp mờ sương khói
Phiền não tan theo mấy dặm kề

Thanh đề vong mẫu chuyển sanh thiên
Ngời rạng minh linh toả đạo tràng
Trổ nụ không hoa thần diệu pháp
Hé mầm trí tuệ dội âm vang

Tâm hiếu Mục Liên tròn hạnh quả
Ơn Ngài thấm nhuận ngợp trời mây
Chúng con Phật tử nương theo Pháp
Thắp sáng đèn tâm giây phút này.



02 17th, 2010

Tình cho không rồi tình biếu không,
Chao ơi tính sổ lỗ dzô cùng !
Cái gì cũng không và cũng không,
Còn chi xơ múi hỡi ngóng trông.
Tất cả bay theo khói lam hồng,
Chỉ còn trơ lại mảnh xà rông.
Tình có qua tất Tình có lại,
Thưởng thức khoan khoái thật lai rai
Qua nhiều, lại ít khó kéo dài,
Qua ít, lại nhiều cũng ngán thay.
Vậy thôi ta chẳng qua chẳng lại,
Chả ai lỗ lã chả kêu nài.



02 17th, 2010

Kính cùng dường Thầy T.Quảng Hạnh,

Vườn Chùa Đức Sơn một buổi chiều,
Gió thoảng Hương Thiền chốn Tịnh Liêu,
Lòng còn ấp ủ, còn mơ ước,
Gặp Thầy giải toả biết bao nhiêu.
Quảng An Tâm Nhiên đến thăm Chùa,
Vị Thầy hỷ xã đại từ thay,
Dáng vẻ nói cười nụ Từ Ái,
Gần Thầy an lạc từng phút giây !

Lời hiền hoà Thầy ban Pháp Nhủ,
Quảng An mừng gặp được Chân Sư,
Đạo Hạnh Thầy xứng bậc Nghiêm Từ,
Phước lành thay đàn con Phật tử.

Từ tốnTâm Nhiên hầu thưa chuyện,
Quảng An cúng dường Tập thơ ca,
Sáng tác kiêm Ngâm sĩ đó mà !
Thầy thưởng thức làn điệu ngân nga,

Thầy cho Quảng An một bài Thơ,
Ca ngợi lòng từ Ba Người Mẹ,
Mẹ Quan Âm, Mẹ Đại Trí Văn Thù,
Ngâm muồi mẫn điệu Ví Dầu Mẹ Ru.

Thầy hân hoan hát lời Thánh thiện,
Khiến lòng người rộn nét an nhiên !
Mong Đạo Tràng Thi Ca phát triển,
Đó cũng là Hoằng Pháp phương tiện,
Lời Ca – Ngâm chuyển tải Ý Thiền.

Thiền Thất Từ Nghiêm Đại Tùng Lâm,
Quảng An đảnh lễ Thầy, chia tay.
Gặp Thiện Minh, Nhuận Châu hai Thầy.
Thầy trò dùng chung bữa cơm Chay,
Thật là hân hạnh niềm vui này !
Trao tặng mỹ từ phút chia tay…



Thiếu Nữ Trẻ một tài năng vương tới,
Annie-Lê thọ hai bốn tuổi đời,
Tức tưởi ra đi thổn thức lòng người !
Vô thường hiển hiện lệ nào ngăn rơi ?!

Kẻ tạo tác đã tàn hại mất rồi,
Một Tiến Sỉ trẻ Annie-Lê nay mai,
Vì đố kỵ do Sân-Si bộc khởi,
Hắn điên cuồng tự hủy diệt Hắn thôi !

Phải Đại học Yale điểm cuối cuộc đời ?
Không ! Nơi ấy đào tạo bao nhân tài,
Do Vô Minh sai sử kẻ ngu muội.
Ân, Oán nghiệp duyên dẫn dắt nên thôi !

Annie – Lê hởi, Annie – Lê ơi !
Hồn thiêng xin hãy hướng về Ánh Đạo,
Buông bỏ những tức tưởi nghẹn ngào !
Chị luôn hiện hữu như những vì sao.

Gia đình chị, Người Bạn Đời áo não,
Xã Hội mất nhân tài đáng tự hào,
Hởi kẻ ác với tâm tư điên đảo,
Gây nghiệp xấu sẽ lãnh quả thương đau !

Đạo lý Nhân – Quả gieo gặt sai đâu,
Lời Phật dạy chúng ta càng rõ thấu,
Sống thiện lành từ ái thương lẫn nhau,
Hiểu tha thứ Chị nương Ánh Đạo Từ.

Đưa tiễn Chị ngàn nến tỏa, lệ trào,
Trang trải rồi nghiệp nợ quá thương đau !
Chị trở về nơi cảnh giới Nhiệm mầu,
Vang lời Kinh Cầu Thánh Thiện cho nhau !!!



Ta chẳng muốn là ta một chút nào,
Vì trải đời trong phiền não lao đao,
Bỗng bắt gặp nguồn thơ ôi tuyệt hảo !
Mới hay Đời còn đôi nét thanh tao.

Ta gặp em trong khi khát khao khô hạn,
Như thấm mưa dầm mát mẻ thân tâm,
Vạn vật cũng trở mình đâm chồi lá,
Hứng ánh quang tinh luyện để lớn dần.

Ta thẩm thấu chan hoà hương vị mới,
Nên chẳng còn rơi rớt chút bâng khuâng,
Mà trong Ta em cho mãi ân cần,
Cảm xúc sao ôi dạt dào vô tận !

Nguồn thơ ơi ! Bừng khơi lên sức sống !
Ý nghĩa đời : Chân-Thiện-Mỹ tuyệt vời,
Nối vòng tay thân ái với nhau thôi,
Nên Ta thật muốn hiện hữu trên đời.



02 17th, 2010

Giờ thì vứt bỏ cô đơn
Bởi đầy đủ cả tứ phương bạn bè
Qúi Thầy dẫn lối thoát mê
Tình thơ chia sẻ nẽo về Thi Ca
Tâm Nhiên hiện hữu đây mà
Thấm nguồn Pháp vị ôi chà quảng an !

Đức Sơn Quảng Hạnh phát ban
Từ Nghiêm thanh tịnh dễ dàng độ tha
Nhuận Châu diệu hữu quả là
Thiện Minh quy hướng thiết tha Nhuận Hoài
Thanh Lương Thiện Sáng mở khai
Như Đức Viên Chiếu sáng ngời Tâm linh
Trung Đạo đúng hướng chuyển mình
Tâm Không dính mắc an bình tự thân

Chúc Châu đạo hữu ân cần
Thiết tha nếp Đạo tạo nhân thiện lành
Phát huy sáng nét tinh anh
Vô Trú Am đã sẵn dành nguồn thơ
Quảng an khơi mở bến bờ
Tình thơ ý Đạo hững hờ khen chê
Quê Hương Cực lạc nẽo về
Tịnh tâm hướng Phật trọn bề an nhiên ! ( ước mơ !)



« Older Entries Newer Entries »