This entry was posted on Wednesday, February 17th, 2010 at 8:57 am and is filed under Thơ. You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.
VÔ TRÚ AM thơ Tâm Nhiên
Sớm mai lên núi bồng tênh quá
Ta nhÆ° mây trắng lặng bay vá»
Vi vút muôn phÆ°Æ¡ng trá»i táºn thấu
Äâu chẳng là không phải chốn quê ?
Thế nên vô ngại miá»n huyá»n máºt
Vẫn tuyệt cùng chơi khắp bao la
Hoằng viễn thênh thang và ng xanh biếc
Nghiêng vai lượn xuống cõi ta bÃ
Äứng giữa trùng dÆ°Æ¡ng trên đồi gió
Bốn bỠlồng lộng hỡi mênh mông
Bát ngát ngà n nơi ta đã thấy
Cả thiên thu hiện ở trong lòng
Lòng không biên giới dù sáng tối
Ôi ! Nhiệm mầu thay má»™t giá»t sÆ°Æ¡ng
Lá cây ngá»n cá» ngá»i má»›i lạ
Äá sá»i vô tri cÅ©ng diệu thÆ°á»ng