VÔ TRÚ AM QA làm 5.3.2009


( Gây hấn Tệ Xá của Tâm [Bất] Nhiên)

Đã Vô Trú mà lại có Am,
Am Miểu chi đây hởi ơi chàng ?
Mênh mông sóng nước đâu có ngán,
Thật đúng là chàng Du sĩ ngang ? [ngang ý gàn]
Hồn Thơ ơí ! Chàng thi sĩ lang thang,
Ta đành bái phục xin đầu hàng.

Hỏi Đó có sợ Mờ- A chăng ?
Chớ Đây run rẩy đầy băng khoăng !
Nếu sợ thì khấn Ta lâm râm,
Ta chính Mờ- A ẩn trong lòng, [Tâm ma]
Nghe giọng Ta ngâm Thơ nồng ấm,
Sợ Mờ- A nào hơn Ma Tâm !

Ai đến, Ai thăm Vô Trú Am,
Am mà Vô Trú cần chi đằm, [đằm là chỗ]
Tự tại thong dong suốt tháng năm ,
Can chi dính mắc, không bỏ lăn,
Có Ai cần Trú mà lập Am,
Cần có Ai mà Trú với Am.,. [có cần, cần ai]

Chị Quảng An ơi !
Giữa trùng dương bát ngát trên đồi Vô Trú Am đầy hoang vắng tịch liêu dìu dặt. Thật không còn gì thú vị bằng, một mình trong phòng văn lặng lẽ ngồi nghe chị ngâm thơ Tâm Nhiên.
Xiết bao là cảm xúc rạt rào. Rạt rào như những cơn sóng vỗ liên hồi vào bờ cát trắng dưới triền đồi xanh xanh kia.
Chị Quảng An là ai mà tuyệt vời như thế nhỉ ?
Chỉ biết im lặng trong niềm tri ân, một cách hân hoan với trời mây biển núi ,ngút ngàn hoang dại giữa thiên nhiên hùng vĩ mênh mông.
Chị biết không, biển rừng ở hải đảo hoang vu này cũng biết lắng nghe,biết thưởng thức giọng ngâm thơ truyền cảm của chị nữađó.
Huống chi là Tâm Nhiên phải không chị ?
An vui cho chị và gia đình.
Tâm Nhiên
( Vô Trú Am 18.2.09 )
RÉO GỌI TÂM NHIÊN QA làm 5.3.2009

Tâm Nhiên, Tâm Nhiên lại Tâm Nhiên,
Gọi tên kiểu nớ Rõ thật điên !
Thông cảm cho Ta kẻ muộn phiền,
Tên người chẳng lẽ là Phép Tiên ?

Khi Ta gặp phải cảnh chướng duyên,
Chẳng hạn như khi tiêu hết tiền,
Hay bị Bồ đá thật đau điếng !
Gây tội mà im hơi lặng tiếng,
Ém x ì bùa ai mà chẳng thiêng
Thì Ta liền hú hồn Tâm Nhiên.

Tâm Nhiên bị động nhảy mũi liền ,
Là biết chính Ta muốn kiếm chuyện,
Chờ giờ phút nào mới thiêng liêng,
T. NHIÊN ơi ! Từ bi cứu bạn hiền.

Giởn chơi chút xíu để gieo duyên,
Vui vẻ Ai mà chả hứng điên,
Càng điên làm Thơ càng thấy ghiền,
Trời Thơ huyền diệu thật Tâm Nhiên, [chơn tâm]
Nhớ nhớ Tâm Nhiên lại phát Điên. [Điên or No]

Sugar Land, 29.2.2009.
Có một bà chị, Lưu đày Ngoại kiều,Tóc rảy muối tiêu, Mắt thì đăm chiêu, Mặt có vẽ kiêu, Ăn ít nói nhiều, Chân tay ốm yếu, Người thì khẳng khiu, Tính hay khó chịu, Chẳng ai nuông chiều, Tháng ngày cô liêu, Tình tiền đều thiếu, Còn chi mỹ miều ! Chị Quảng An có mấy cái tài, Tính hay khôi hài, Làm người ưu ái, Nhưng lắm kẻ lại, Tức bực không khoái, Hỷ nộ ố ái,Thường tình nào sai, Làm thì như gió, Đi thì như mây, Ăn ngủ đêm ngày, Nói thì rất hay, Hành nào có thấy, Con cái đủ đầy, Thêm cháu có ngay, Làm thơ chẳng tài, Mà cứ khoe mãi, Ngâm thơ lãi nhải, Làm điếc lỗ tai, Phá kể Đại Tài, Tiêu đời nay mai, Chị đành bai (bye). QA xin kính bái !

Chị Quảng An ơi !
Giữa trùng dương bát ngát, trên đồi cao phiêu hốt, có một kẻ cô liêu, ngồi đọc thơ chị và nghe chị ngâm nga những vần thơ lãng đãng, thấm đẫm ý đạo nghĩa tình mà hắn cảm nhận trong lòng một niềm thanh tịnh tịch nhiên.
Thơ chị đi theo một nguồn cảm hứng tự nhiên như nhiên, hoàn toàn phóng dật, phiêu bồng. Không theo một trật tự vần điệu chi cả. Đó là phong cách tự do, tha hồ khiêu vũ trên cung bậc ngôn ngữ thi ca, có nét riêng rất độc đáo, vô song.
Thi ca là chuyện tâm hồn. Đọc thơ cho vui, cho hoan hỷ theo điệu tiếu lâm Bùi Giáng là cũng đạt rồi. Còn hay dở là còn tùy theo người đọc có hòa âm, nhập diệu vào được mạch nguồn thi ca đó hay không mà thôi.
Ai đọc thơ chị thì liền lập tức hân hoan vui vẻ, phấn chấn yêu đời. Yêu đời một cách vô điều kiện và hồn nhiên mỉm cười theo thể điệu tiêu dao vừa long lanh, lấp lánh, vừa huyền ảo lung linh

Điệu tiếu lâm cận nhân tình
Trận đùa chơi rỡn làm sinh động liền
Tinh thần hý lộng thuần nhiên
Niêm hoa vi tiếu tan phiền ủ ê
Trầm trọng chi lắm nặng nề
Buông và bỏ hết chuyện mê man đời
Từ muôn thuở đến muôn nơi
Nghe vi diệu pháp trong lời vô ngôn
Tuyệt thay ! Gây cảm xúc hồn
Chị về thể hiện bằng ngôn ngữ thường

Bình thường ngữ ngôn, rất dân dã dân gian là loại thơ dễ đi vào lòng người, tự nhiên cảm hóa và âm thầm nhiếp dẫn mọi người cùng về cố quận tuyệt trần Chân Thiện Mỹ, phải thế không chị ? Hỡi bà chị có tính khôi hài Quảng An rất tự tại an nhiên ?
À ! Thầy Nguyên Tạng viết bài giới thiệu Ngọc Phật là bạn thân thiết của Tâm Nhiên, hồi thầy còn ở chùa Pháp Vân, Gò Vấp, Sài Gòn đó chị. Bây giờ thầy đang lưu trú chùa Quảng Đức bên Úc Đại Lợi.
Thôi nghe chị. An vui cho chị và gia đình.
Tâm Nhiên
( Vô Trú Am 2.3.09 )



Leave a Reply