Archive for November, 2009

Đi khắp Thế gian không Ai tốt bằng Mẹ
Gánh nặng cuộc đời không Ai khổ bằng Cha
Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha

Tần tảo sớm hôm Mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm Thân gầy Cha che chở đời con
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không.

Chính bài Thơ Thầy giảng mà QA cảm xúc đã bật ngâm Thơ được



Nếu có bao giờ con yêu Mẹ
Hãy yêu đi khi Mẹ còn đây
Còn biết được những giòng tình cảm
Ngọt ngào …êm dịu lẫn nồng say

Hãy yêu đi khi Mẹ còn biết
Đừng chờ đến lúc Mẹ ra đi
Ghi lời yêu qúi lên bia đá
Mỹ từ trên phiến đá vô tri

Hãy nói lên điều con muốn nói
Đừng chờ đến lúc Mẹ ngủ say
Một giấc ngủ không bao giờ dậy
Ngàn năm ngăn cách chẳng ngày mai

Đó là chia ly là tử biệt
Chẳng bao giờ nghe được tiếng Con
Nếu yêu Mẹ dù là một chút
Hãy nói đi khi Mẹ sống còn

Nói đi con lời nào yêu dấu
Cả Tấm lòng hiếu thảo của con
Để Mẹ nâng niu như Bảo vật
Cho Tình Mẫu Tử thấm như Son.



Bà Mẹ Việt Nam tuổi trời lận đận
Có trên đất khách như một tình cờ
Lũ Cháu con Bà đều tròn Danh phận
Riêng Bà Mẹ Quê như một vật thừa

Bà Mẹ Quê thu mình rất nhỏ
Tiếng “ Ngoại ” dị òm không lọt vào tai
Bà Mẹ Việt Nam bổng Câm từ đó
Ngơ ngẫn âm thầm như mượn hồn Ai

Lũ Cháu con Bà bung đi mọi ngã
Miền Tây nắng lửa xứ Bắc lạnh căm
Không ngại tuổi già một thân tất tả
Xuân Thu nhị kỳ lặn lội tìm thăm

Con cháu xem Bà còn hơn của nợ
Chúng đừa cho nhau chẳng chút ngượng ngùng
Mẹ khóc nghẹn ngào trong muôn tiếc nhớ
Xóm giềng Quê hương Mồ mã Cha Ông

Nhớ giòng Sông xưa nhớ hàng Phượng vỹ
Nhớ liếp Trầu cay nhớ rặng Tre già
Nhịp võng đong đưa dưới dàn Thiêng lý
Giấc ngủ ban trưa xao xác tiếng gà

Mẹ sợ vô cùng sợ hơn nỗi chết
Nơi Nhà Dưỡng lão hay ngục A-Tỳ
Mẹ khóc Mẹ van những lời thống thiết
Con vẫn cười mơn bỏ Mẹ mà đi

Chiếc lá úa vàng trong đêm mưa gió
Người Mẹ qua đời không kịp trối trăn
Trên báo Địa Phương tưng bừng cáo phó
Con Cháu một đàn khoe chức khoe danh [khoe bằng]

Thực trạng con cái VN ở Ngoại Quốc đối xử với Cha Mẹ tệ bạc vì chủ nghĩa cá nhân ích kỷ mà Hà Huyền Chi đại diện nói dùm tiếng lòng của những ChaMẹ tuổi về già.QA đã diễn ngâm ở Web



TÂM XUÂN H.T.Thích Toàn Châu

Trời Xuân mát mẽ lòng người,
Nắng Xuân ấm áp nụ cười thêm duyên,
Mưa Xuân làm đẹp cảnh Thiền,
Gió Xuân thổi bạc nỗi phiền Ngã nhân.

Trí Xuân loại bỏ tham sân,
Tâm xuân nuôi lớn Pháp Thân nhiệm mầu,
Người Xuân tự tai chẳng cầu,
Hoa Xuân nở rộ trên đầu Vô Sanh.

TRÊN ĐẦU VÔ SANH H.T. Thích Toàn Châu

Đời người một thoáng trôi đi,
Hoa Xuân xinh đẹp có gì khác nhau,
Học Phật thấy rõ trước sau,
Nhiếp tâm nhất niệm mới mau trọn lành,
Hoa kia khoe sắc trên cành,
Ta khoe Nhất Niệm Vô sanh đợi chờ !
Bản Lai Diện Mục hững hờ,
Thế gian vũ trụ toàn bờ tử sanh !
Quán Tâm niệm phật an lành,
Tiến Tu Đạo nghiệp viên thành Ba Thân.
Ở đấy mới thật là Xuân,
Cho Ta sung mãn tinh thần Giác tha.
Mười Phương cõi Phật là nhà,
Ứng Thân vô lượng tấu ca Pháp mầu,
Trí bi tự tại chẳng cầu,
Trang nghiêm Pháp Giới trên đầu vô sanh.

Bài thơ nầy làm từ lúc 8g45 đến 11g15 ngày 6.1.2005 [26.11.
Giáp Thân]. Viết ngày 7.1. 2005.

PHẢI SỐNG ĐÚNG TAM QUY Thích Toàn Châu

Quy y Phật, thành thật với chính mình,
Quy y Pháp, sống bằng tâm ngay chánh,
Quy Y Tăng, hóa chuyển nghiệp chúng sanh.

Ở nhà Phật không tham danh đoạt lợi,
Học Chánh Pháp đời đời triệt si mê,
Nguyện làm Tăng phải quay về bến giác.

Đã theo Phật không theo hạng lầm lạc,
Đã hiểu Pháp Tâm xấu ác phải trừ,
Đã là Tăng lòng Từ hằng thể hiện.

Tâm tức Phật không phân biệt đảo điên,
Tâm tức Pháp mọi miền đều một cảnh,
Tâm tức tăng trang nghiêm bằng Giới hạnh.

Tâm là Phật thích lợi lạc quần sanh,
Tâm là Pháp thênh thang trên đường chánh,
Tâm là Tăng quyết Tu hành rốt ráo,

Người tin Phật tin nhân quả nghiệp báo,
Người tin Pháp không gây tạo ác nhân
Người tin Tăng không xu thần cậy thế.

Vị tu hành qúi nhất là Định Huệ,
Nương pháp nầy vượt bể khổ trầm luân,
Kiếp chúng sanh đầy dẫy những gian truân,
Về với Phật, nghĩa nhân đều trọn vẹn,
Về với Pháp, sống đời không hổ thẹn,
Về với Tăng đốt ngọn đèn Trí Giác.
Phật Pháp Tăng giúp đời ta phước lạc,
Từ kiếp này đến kiếp khác trọn lành,
Lạy Tam Bảo con chí thành quy kính,
Độ chúng sanh không thấy khác độ mình,
Cầu tất cả đều được sống an bình,
Làm việc Phật bằng tánh tình hỷ xã
Phật Pháp Tăng là ba ngôi cao cả.

Quy y rồi phước báo tự trang nghiêm,
Quy y rồi sám trừ các Tội khiên,
Quy y rồi Thánh hiền thường hộ vệ,

Kính lạy Phật, lạy các đấng Thiện Thệ,
Con đã QUY Y , Con đã TRỞ VỀ.

Làm tại Phật Học Viện Huệ Nghiêm – má»™t ngày Thu 1994

TA VỀ H.T. Thích Toàn Châu làm 1998

Nhiễm SẮC Tâm hết nhiệm mầu,
Nhiễm THANH Trí chẳng nhớ đâu chánh tà,
Nhiễm HƯƠNG đánh mất chính ta,
Nhiễm VỊ nặng nghiệp Sa Bà tử sanh,
Nhiễm XÚC mơ tưởng quẩn quanh,
Nhiễm PHÁP ý tự hóa thành vọng Mê.
Còn đâu nhớ đến Bồ Đề,
Còn đâu nhờ lại hương quê thuở nào.
Trùng trùng sóng thức lao xao
Kiếp kiếp duyên nghiệp quyện váo lẫn nhau.

TA VỀ thấy trước rõ sau,
TA VỀ rũ sạch thương đau ấy mà,
TA VỀ về với Phật Đà,
TA VỀ thật sự vào nhà Như Lai,
TA VẾ dừt nẽo trần ai,
TA VỀ về tận Bản Lai đây rồi,
TA VỀ chở cả luân hồi,
TA VỀ mà tưởng đang ngồi Toà không !
TA VỀ ai có chờ trông ?
TA VỀ ai có chờ trông ?
TA VÊ Pháp giới dung thông cũng về,
TA VỀ Pháp giới dung thông cũng về.

DƯƠNG CHI NHIỆM MẦU HT. Thích Toàn Châu

Ngồi tại trong phòng,
Nhìn ra bóng cây,
Yên tịnh mát mẻ,
Thanh thoát tràn đầy,
Mát vườn Pháp Hạnh ,
Mát cả trời mây,
Nhờ ơn Tín Thí,
Thiện Căn của Thầy.
Ai người hữu phước,
Tiếp trợ dựng xây ;
Bồ Tát gia hộ,
Trang nghiêm chốn này.

Phật Pháp truyền khắp Đông Tây,
Cải tà qui chánh đó đây an lành ;
Bao người lập chí Tu hành,
Giác ngộ giải thoát lợi sanh dễ dàng,
Ở đây tức cũng đạo tràng,
Thành tâm tu niệm sử vàng sẽ ghi,
Đẹp thay Ân đức Từ Bi,
Cho đời giọt nước Dương Chi nhiệm mầu.

Nam mô Đại Bi Quan Thế Âm Bồ Tát

Thượng tuần tháng 9 năm Ất Dậu [10.2005] Chủ Trì Pháp Hạnh Tịnh Thất Thích toàn Châu.
Kính biếu Tín chủ Nguyễn thị Bảo, Pháp danh Quảng An hiện ngụ tại Hoa Kỳ.

HOA XUÂN BẤT DIỆT H.T.Thích Toàn Châu

Xuân đất Việt xuân đời tươi thắm,
Xuân Di Lặc hỷ xã trọn năm,
Tịnh tâm ngắm cảnh trăng rằm,
Dung thông một thể vẫn chăm chăm nhìn.

Trong thế giới hữu tình sai biệt,
Trên Chân Như vốn thiệt không hai,
Mười phương các Đức Như Lai,
Từ Bi ứng vật muôn loài hưởng chung.

Đây Tâm Phật trải cùng non bể,
Kia Chơn nhơn Thiện thệ cứu đời,
Tùy duyên hoằng hoá khắp nơi,
Tùy duyên yên tịnh thảnh thơi tháng ngày.

Chư Bồ Tát thường hay bố thí,
Học Đạo mầu tâm chí càng cao,
Tử sanh chẳng quảng ra vào,
Lợi tha cứu vật cảnh nào hơn đây.

Phần Phước Đức đủ đầy là được,
Mặt Công Hạnh mỗi bước mỗi nên,
Lập tâm luyện chí vững bền,
Sắt son tình Đạo tiến trên Pháp lành.

Đủ sức nhẫn, cần hành tinh tấn,
Giữ Giới hạnh phấn chấn tinh thần
Thiền Định an lạc chơn thân,
Trí tuệ đoạn hẳn từng phần vô minh.

Đường giải thoát chính mình phải rõ,
Trí phương tiện là ngõ lợi sanh,
Thật tâm quyết chí Tu Hành,
Như chưa thành Phật cũng thành Hiền Nhân.

Cho đến khi Phân thân tùy ý,
Đạo đức dày Thánh trí tự nhiên,
Đâu đâu cũng cảnh giới Thiền,
Phật tâm biến mãn Phước điền nở hoa !
Hoa nở khắp hằng sa thế giới,
Hoa cúng dường Chư Phật độ sanh,
Hoa Tâm hoa Pháp tu hành,
Hoa Xuân Bất Diệt trên cành Vô Ưu !

“ Thơ Đạo PHẠM THIÊN THƯ
Nương vô thường chuyển vô thường,
Mở tung Giả Ngã mười phương Đại đồng,
Kết Thơ nên chiếc bè rồng,
Đẩy sào Tín Nguyện vượt dòng vọng mê !
Tử sanh chẳng khác Bồ Đề,
Pháp không Tự Tánh đi về ngại chi,
Kìa bông Sen trắng lưu ly,
Dâng hương Thanh tịnh sá gì bùn hôi ! ”

“Đây là một trong vô vàn bài Thơ diễn lý Đạo nhiêm mầu làm đẹp thêm giá trị đời sống. Đóa hoa Bồ Đề giữa Đất Trời Vũ Trụ :
Chân Như Đạo Phật rất mầu,
Tâm trung chữ Hiếu, niệm đầu chữ Nhân ;
Hiếu là độ được Đấng Thân,
Nhân là vớt khỏi trầm luân muôn loài.
Tinh Thông nghìn mắt nghìn tay.
Cũng trong một điểm linh đài hóa ra.
Xem trong bể nước Nam ta,
Phổ Môn có Đức Phật Bà Quan Âm,
Niệm Ngài thường niệm tại Tâm. ”

Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát…



Ta từ củi mục cành khô,
Tiếng thơ chôn chặt đáy hồ thời gian,
Bổng đâu một tiếng chim ngàn,
Cảm ơn ! Nhặc tiếng tơ vàng nhói tim.



11 13th, 2009

Kính tặng Ông Xã Thanh Trúc và những ai ở cùng hoàn cảnh.

Duyên Tu chỉ tới đó thôi
Nợ tình còn buộc sự Đời vương mang
Tiến Tu bước nữa huy hoàng
Quẩn quanh Rẽ Lối đa mang nhọc nhằn
Thì thôi chấp nhận dấn thân
Trọn cho kiếp sống ân cần hướng đi
Cảnh nào dẫn dắt chủ trì
Tự thân ươm hạt Từ Bi nẩy mầm
Ai cũng sẵn có Chơn Tâm
Hướng sống Thánh Thiện chẳng tầm Đạo xa
Đời- Đạo đôi nét hài hòa
Vững vàng Tâm chẳng nhạt nhoà đường Tu
Thủy Chung nương ánh Đạo Từ
Sen vàng hiển lộ Chân Như cõi về



11 13th, 2009

Cô Annie-Le học Tiến sỉ Y khoa bị giết ở Trường ĐH Yale vào 9/9/2009

Thiếu Nữ Trẻ một tài năng vương tới,
Annie-Lê thọ hai bốn tuổi đời,
Tức tưởi ra đi thổn thức lòng người !
Vô thường hiển hiện lệ nào ngăn rơi ?!

Kẻ tạo tác đã tàn hại mất rồi,
Một Tiến Sỉ trẻ Annie-Lê nay mai,
Vì đố kỵ do Sân-Si bộc khởi,
Hắn điên cuồng tự hủy diệt Hắn thôi !

Phải Đại học Yale điểm cuối cuộc đời ?
Không ! Nơi ấy đào tạo bao nhân tài,
Do Vô Minh sai sử kẻ ngu muội.
Ân, Oán nghiệp duyên dẫn dắt nên thôi !

Annie – Lê hởi, Annie – Lê ơi !
Hồn thiêng xin hãy hướng về Ánh Đạo,
Buông bỏ những tức tưởi nghẹn ngào !
Chị luôn hiện hữu như những vì sao.

Gia đình chị, Người Bạn Đời áo não,
Xã Hội mất nhân tài đáng tự hào,
Hởi kẻ ác với tâm tư điên đảo,
Gây nghiệp xấu sẽ lãnh quả thương đau !

Đạo lý Nhân – Quả gieo gặt sai đâu,
Lời Phật dạy chúng ta càng rõ thấu,
Sống thiện lành từ ái thương lẫn nhau,
Hiểu tha thứ Chị nương Ánh Đạo Từ.

Đưa tiễn Chị ngàn nến tỏa, lệ trào,
Trang trải rồi nghiệp nợ quá thương đau !
Chị trở về nơi cảnh giới Nhiệm mầu,
Vang lời Kinh Cầu Thánh Thiện cho nhau !!!



QA về VN thọ Đại Tường xã Tang Mẹ. Vào10/5/2009 đi theo nhà Thơ Tâm Nhiên thăm viếng các Chùa, Qúi Thầy. Quảng An xin vài
nét ghi lại kỷ niệm, Houston, Tx, USA, 14/9/2009,
Kính cùng dường Thầy T.Quảng Hạnh, chia xẻ về tất cả.

Vườn Chùa Đức Sơn một buổi chiều,
Gió thoảng Hương Thiền chốn Tịnh Liêu,
Lòng còn ấp ủ, còn chi thiếu,
Đến Chùa sẽ giải toả bao điều.

Quảng An theo Tâm Nhiên thăm Thầy,
Thầy Thích Quảng Hạnh đức độ thay,
Dáng vẻ nói cười Nụ Từ Ái,
Gần Thầy an lạc từng phút giây !

Lời hiền hoà Thầy ban Pháp Nhủ,
Quảng An mừng gặp được Chân Sư,
Đạo Hạnh Thầy xứng bậc Nghiêm Từ,
Phước lành thay đàn con Phật tử.

Tâm Nhiên cởi mở hầu chuyện trò,
Quảng An cúng dường Tập thơ ca,
Sáng tác kiêm Ngâm sỉ đó mà !
Thầy thưởng thức làn điệu thiết tha.

Thầy cho Quảng An một bài Thơ,
Ca ngợi lòng từ Ba Người Mẹ,
Mẹ Quan Âm, Mẹ Đại Trí Văn Thù,
Ngâm muồi mẫn điệu Ví Dầu Mẹ ru.

Thầy hân hoan hát lời Thánh thiện,
Khiến lòng người rộn nét an nhiên !
Mong Đạo Tràng Thi Ca phát triển,
Đó cũng là Hoằng Pháp phương tiện,
Lời Ca – Ngâm chuyển tải Ý Thiền.

Thiền Thất Từ Nghiêm Đại Tùng Lâm,
Quảng An đảnh lễ Thầy, chia tay.
Gặp Thiện Minh, Nhuận Châu hai Thầy.
Thầy trò dùng chung bữa cơm Chay,
Thật là hân hạnh niềm vui này !
Trao tặng mỹ từ phút chia tay…



11 13th, 2009

Tình cho không rồi tình biếu không,
Chao ơi tính sổ lỗ dzô cùng !
Cái gì cũng không và cũng không,
Còn chi xơ múi hởi ngóng trông.
Tất cả bay theo khói lam hồng,
Chỉ còn trÆ¡ lại mảnh Xà – Rong. ( Chữ Đồng Tá»­ Tâm Nhiên )

Tình có qua tất Tình có lại,
Thưởng thức khoan khoái thật lai rai, ( nhâm Nhi trà bọt )
Qua nhiều, lại ít khó kéo dài,
Qua ít, lại nhiều cũng ngán thay.
Vậy thôi ta chẳng qua chẳng lại,
Chả ai lỗ lã chả kêu nài.



Cúng dường Chư Tăng Ni
Thơ Thanh Trúc, phỏng theo Kinh Hiếu P.T.T
(QA diễn ngâm)

Mỗi độ thu sang nhớ bóng Người
Chiều xa vẳng lại tiếng chuông rơi
Mục Liên Tôn giả bừng tâm thể
Thần túc bay cao tỏa rạng ngời

Tìm xem bóng Mẹ tận U minh
Ngục tối mở toang thoáng bóng hình
Lòng hiếu dâng lên tràn cõi mộng
Bát cơm hóa hiện tưởng ân sinh

Chao ôi ! Thương Mẹ vừa nâng chén
Cơm hóa thành than ửng đỏ hồng
Đau xót tâm cang rưng ngấn lệ
Nghẹn ngào trước cảnh ngậm ngùi trông

Biết nói gì đây biết nói gì
Bao nhiêu oan trái bởi vô minh
Do thân khẩu ý gây nên nghiệp
Tát cạn nguồn cơn bóng với hình

Thần thông giây lát ngự đài mây
Một thoáng Kỳ Hoàn tay chắp tay
Pháp nhủ thỉnh xin ơn Phật độ
Bảy đời cha mẹ thác đâu đây

Tội buộc thân lời vàng Phật dạy
Tự tay tháo gở chủng căn lành
Tâm từ triển nở vờn oan trái
Tam Bảo mười phương pháp độ sanh

Tháng bảy ngày Rằm ngày tự tứ,
Mười phương Tăng tịnh bốn phương chờ
Hương hoa lễ vật dâng tròn đủ,
Hành pháp cúng dường chuyển thế cơ

Một niệm tấc thành đấng Thánh Tăng
Dung thong ba cõi cảm chiêu về
Trùng trùng oan nghiệp mờ sương khói
Phiền não tan theo mấy dặm kề

Thanh đề vong mẫu chuyển sanh thiên
Ngời rạng minh linh toả đạo tràng
Trổ nụ không hoa thần diệu pháp
Hé mầm trí tuệ dội âm vang

Tâm hiếu Mục Liên tròn hạnh quả
Ơn Ngài thấm nhuận ngợp trời mây
Chúng con Phật tử nương theo Pháp
Thắp sáng đèn tâm giây phút này.