Archive for the 'Thơ' Category

Thiếu Nữ Trẻ một tài năng vương tới,
Annie-Lê thọ hai bốn tuổi đời,
Tức tưởi ra đi thổn thức lòng người !
Vô thường hiển hiện lệ nào ngăn rơi ?!

Kẻ tạo tác đã tàn hại mất rồi,
Một Tiến Sỉ trẻ Annie-Lê nay mai,
Vì đố kỵ do Sân-Si bộc khởi,
Hắn điên cuồng tự hủy diệt Hắn thôi !

Phải Đại học Yale điểm cuối cuộc đời ?
Không ! Nơi ấy đào tạo bao nhân tài,
Do Vô Minh sai sử kẻ ngu muội.
Ân, Oán nghiệp duyên dẫn dắt nên thôi !

Annie – Lê hởi, Annie – Lê ơi !
Hồn thiêng xin hãy hướng về Ánh Đạo,
Buông bỏ những tức tưởi nghẹn ngào !
Chị luôn hiện hữu như những vì sao.

Gia đình chị, Người Bạn Đời áo não,
Xã Hội mất nhân tài đáng tự hào,
Hởi kẻ ác với tâm tư điên đảo,
Gây nghiệp xấu sẽ lãnh quả thương đau !

Đạo lý Nhân – Quả gieo gặt sai đâu,
Lời Phật dạy chúng ta càng rõ thấu,
Sống thiện lành từ ái thương lẫn nhau,
Hiểu tha thứ Chị nương Ánh Đạo Từ.

Đưa tiễn Chị ngàn nến tỏa, lệ trào,
Trang trải rồi nghiệp nợ quá thương đau !
Chị trở về nơi cảnh giới Nhiệm mầu,
Vang lời Kinh Cầu Thánh Thiện cho nhau !!!



Ta chẳng muốn là ta một chút nào,
Vì trải đời trong phiền não lao đao,
Bỗng bắt gặp nguồn thơ ôi tuyệt hảo !
Mới hay Đời còn đôi nét thanh tao.

Ta gặp em trong khi khát khao khô hạn,
Như thấm mưa dầm mát mẻ thân tâm,
Vạn vật cũng trở mình đâm chồi lá,
Hứng ánh quang tinh luyện để lớn dần.

Ta thẩm thấu chan hoà hương vị mới,
Nên chẳng còn rơi rớt chút bâng khuâng,
Mà trong Ta em cho mãi ân cần,
Cảm xúc sao ôi dạt dào vô tận !

Nguồn thơ ơi ! Bừng khơi lên sức sống !
Ý nghĩa đời : Chân-Thiện-Mỹ tuyệt vời,
Nối vòng tay thân ái với nhau thôi,
Nên Ta thật muốn hiện hữu trên đời.



02 17th, 2010

Giờ thì vứt bỏ cô đơn
Bởi đầy đủ cả tứ phương bạn bè
Qúi Thầy dẫn lối thoát mê
Tình thơ chia sẻ nẽo về Thi Ca
Tâm Nhiên hiện hữu đây mà
Thấm nguồn Pháp vị ôi chà quảng an !

Đức Sơn Quảng Hạnh phát ban
Từ Nghiêm thanh tịnh dễ dàng độ tha
Nhuận Châu diệu hữu quả là
Thiện Minh quy hướng thiết tha Nhuận Hoài
Thanh Lương Thiện Sáng mở khai
Như Đức Viên Chiếu sáng ngời Tâm linh
Trung Đạo đúng hướng chuyển mình
Tâm Không dính mắc an bình tự thân

Chúc Châu đạo hữu ân cần
Thiết tha nếp Đạo tạo nhân thiện lành
Phát huy sáng nét tinh anh
Vô Trú Am đã sẵn dành nguồn thơ
Quảng an khơi mở bến bờ
Tình thơ ý Đạo hững hờ khen chê
Quê Hương Cực lạc nẽo về
Tịnh tâm hướng Phật trọn bề an nhiên ! ( ước mơ !)



Lần về thăm Quê này tràn đầy thương mến,
Sông núi, Ruộng đồng chào tiếng thân quen,
Phố Phường chất chứa bao tình thân ái !
Họ Hàng, Bè bạn ôm ấp trong ngoài.

Ta về đây thương nhớ đà nguôi ngoai,
Bao tháng năm ấp ủ miền Quang Ngoại
Thỏa Niềm Mơ Ta được gặp đây rồi !
Thầm cảm tạ chốn Quê Hương dưỡng bồi

Chào Quê Hương và chào cả đến Ai !
Lòng kính ngưỡng ngút ngàn niềm hy vọng,
Bao Tinh Hoa góp tuyệt vời Đời sống,
Cho cả riêng Ta ôi ! Mơ ước mênh mông !

Đảnh lễ Phật lòng lắng dịu bao nỗi,
Như mọi người suối mát dòng tắm gội,
Nương Từ Bi nẽo Thiện Tâm trau giồi,
Vén Vô Minh thì Tuệ phát sinh thôi,
Tất cả trá»±c nhận sẽ chuyển kiếp Luân – Hồi ,
Xin qui kính đảnh lễ Tam Bảo ba Ngôi.



Đón Tết năm nay mấy nhánh Đào
Thương về áo trắng dạ nao nao
Chừ đây Xuân đến Trời Phương Ngoại
Có nhớ người xưa một thuở nào
Nghe trong giá rét lạnh hồn ta
Nơi Nao chuông vẳng từ xa lại
Nhắc kẻ cùng Ai kỷ niệm mà
Xin hãy lắng nghe chớ nói nhiều
Chỉ cần im lặng trái tim yêu
Là vơi bớt khổ sầu ly biệt
Rủ sạch tâm tư hết mọi điều
Cầu cho Thế Giới đóa Hồng tươi
Nhân loại nhìn nhau miệng mĩm cười
Đầy ấp thương yêu và hiểu biết
Tình người sống dậy tỏa muôn nơi



11 23rd, 2009

Thật đầy đủ những lời Ta trao đổi,
Gởi đến Ai thầm tâm sự mở khơi,
Tận phút giây mà nói một điều thôi,
Diệu Tâm ơi ! Em hiện hữu muôn đời,

Nếu si cuồng đánh mất bản Tâm thôi,
Hãy định tỉnh thừa hưởng sự tuyệt vời !
Bao tháng năm đã quay cuồng chới với,
Cất lời ngân Em thức tỉnh cuộc chơi,
Ta lần bước vào đời không đầu mối,
Nhận ra rằng cuộc sống trong mọi nỗi,
Cứ đến Ä‘i theo sông – biển luân hồi,
Và lắng lòng Ta biết Em đang đợi.

Thường quên Em Ta ngoảnh mặt gọi mời,
Khi thoát được ra ngoài mọi nông nổi,
Chung tình sao Em giúp Ta phục hồi,
Bản Tâm thường hằng sáng tỏa muôn nơi.
Cỏi Ta Bà khổ đau ngút ngàn trời !
Kiếp nhân sinh quá giải dầu tăm tối,
Đeo mang dính mắc chúng sanh nào lơi,
Em chịu theo Ta cuối bể cùng trời,
Em mà ngự trị thì giải thoát thôi,
Tâm Nhiên ơi ! Tâm quảng an đây rồi,
Em thật là Diệu Tâm nhất trên đời !
Em chính là Diệu Tâm của muôn nơi !



SAU KHI NGÂM DIỆU TÂM CA,
NHẬP HỒN VÀO NHỮNG BAO LA DIỆU KỲ !
QUẢNG AN THẬT SỰ KHẮC GHI,
KÍNH NGƯỠNG VÔ NGHÌ TUYỆT DIỆU TÂM NHIÊN,
NHÀ THƠ THẾ KỶ HÀNH THIỀN,
DIỆU TÂM KHƠI MỞ ĐẠO HIỀN TRÍ BI,
LỜI DẠY ĐẤNG CHÁNH BIẾN TRI,
MUÔN LOÀI QUYẾT CHÍ TU TRÌ THĂNG HOA,
CẢNH SỐNG TRẦM LUÂN TA BÀ,
ĐẮM CHÌM NGHIỆP NẶNG SA ĐÀ KHỔ ĐAU !
MAU MAU THỨC TỈNH CÙNG NHAU,
NƯƠNG VÀO DIỆU PHÁP QUA CẦU TỬ SANH,
CẢM TẠ NHÀ THƠ HIỆN SINH ( tuyệt minh )
TÂM NHIÊN BỪNG SÁNG VÔ VÀN QUẢNG AN

Sau khi ngâm, DIỆU TÂM CA của Nhà Thơ Thế Kỷ Tâm Nhiên , Quảng An tiếp thu được nguồn an lạc vô bờ bến từ nguồn thơ Thiền Tâm Nhiên. QA Cảm nhận như được nghe chính những lời dạy của Đấng Từ Phụ trong Đạo Hiền-Trí Bi, nhất là trong những tình huống mà ĐứcThế Tôn dạy qua diễn tả của Nhà Thơ Tâm Nhiên về nàng Ma Đăng Gìa và A Nan, Kiều Đàm Di Cõi Ni Cô Về và còn nhiều nhiều trong mọi tình duyên lành được lãnh hội, thẩm thấu và mong chia xẽ đến với mọi người, niềm hạnh phúc an lạc trong dòng vi diệu của nguồn Thơ Tâm Nhiên để cùng thăng hoa giải thoát. Thi Nhân ưu việt Tâm Nhiên có đồng hành chăng ? ! Hãy trân qúi sức khoẻ hầu duy trì tinh hoa tuyệt vời lợi ích.



Kính Lá»… Hương Linh Bác NGUYỄN CAO THANH – 11/22/09

VẦN THƠ DÂNG NGƯỜI QA cảm tác 11/21/2009

Thân cát bụi Ta trở về cát bụi,
Chỉ Tánh Linh là hiển hiện mà thôi,
Nhân duyện Hợp – Tan Phật dạy rõ rồi,
Nhưng tình thiêng liêng lệ nào ngăn rơi !

Hởi Tri Kỷ chia xẻ suốt cuộc đời,
Nay ở lại thay Ta mà vun tưới,
Dắt dìu đàn con tiến bước thảnh thơi,
Người thân ơi ! Ta luôn sáng Gương soi.

Hãy tiếp nối những gì Ta lưu lại,
Bước trên đường sự nghiệp càng tuyệt vời,
Nâng đở nhau bằng tấm lòng từ ái,
Hạnh phúc đó đây rộn rã tiếng cười !

Về nương Phật Pháp ánh Đạo chiếu soi,
Hướng Thiện Ä‘iều Thân – Tâm giữ giá»›i,
Tạo Nhân lành Quả an lạc thảnh thơi,
Chúng Ta xứng đáng lợi ích cho Đời.



Mãi mê đùa giởn tháng ngày
Bỗng nghe chim hót chiều nay giật mình
Soi gương nhìn lại bóng hình
Nụ cười vẫn nở bình sinh thuở nào !



Cách sống biết điều thật tốt thay,
Tuy thế nhưngvẫn chưa tròn đầy,
Biết điều thêm Tử tế mới hay,
Mặt mũi An lạc sẽ hiển bày.

Biết điều chẳng qua còn đối đãi,
Còn nghỉ cho Ta riêng nỗi này,
Tử tế không đòi hỏi qua lại,
Chỉ mong đem vui vẻ cho người.

Trong tất cả mọi nơi, mọi thời,
Tử tế là trãi lòng Từ ái,
Hành xử bao điều không quảng ngại,
Quên mình cho người nở nụ cười.

Nếu ai cũng Tử tế, Biết điều,
Thế Giới hoà bình tràn thương yêu,
Khổ đau, phiền não sẽ vắng thiếu,
Hạnh Phúc thay Tử tế và biết điều.